
CÔNG PHU LẤY SỰ THANH TỊNH LÀM TÔNG
Vĩnh-Nguyên-Tự, ngày 29-04-Nhâm-Tuất (22/05/1982)
Như Ý Ðạo Thoàn Chơn Nhơn, Lão chào chư Thiên ân hiền đệ,
mừng các con cháu.
THI :
Nhặt thúc thiều quang bóng ác tà
Ðường về quê cũ độ bao xa
Say sưa lịch kiếp du hồn mộng
Tỉnh giấc đòi phen vượt ái hà.
Bắt hổ non Nam về thủy phủ
Ðem rồng bể Bắc lại sơn kha
Dụng Thần đóng kín đường sanh tử
Tứ tổ qui về hiệp nhứt gia.
Này chư Thiên ân,chư hiền đệ ! Các bậc thành Ðạo khi xưa đã sống như thế nào ? đã làm gì cho tự thân,cho tha nhân ? mà đời sau còn ghi lại là bậc Thiên Tôn Thế Tôn.
Ngày nay,trong Tam Kỳ Phổ Ðộ,các hàng Tiền khai Ðại Ðạo đã đi qua,từng lớp người lại cũng đi qua và tiếp nối sứ mạng tận độ quần linh trong kỳ đại ân xá. Ngôi Tiên Phật sẵn dành, xưa làm sao ? nay lại làm sao ? chư Thiên ân cần suy gẫm.
Ðiểm đích trước tiên của người tu luyện công phu là lấy sự thanh tịnh làm tông.
Thanh tịnh nơi đây không có nghĩa là ngồi sửng như cây khô, như vách đá, bất giác vô tri, mà thanh tịnh là giữ cho tâm đừng xao, ý đừng động, để noi theo cái lý vận hành của Trời đất giáng thăng mà sống,để làm cho tự thân,c ho bổn phận vi nhân.
Ðối với bổn phận vi nhân, không phải chỉ biết có riêng mình được ấm no vui sướng, hoặc với bao nhiêu khí lực cạnh tranh, giành giựt của tha nhân, mà phải biết sống với đời sống nhân quần xã hội, có nghĩa, có nhân, xây dựng điểm tô nên trật tự, có lễ , có trí, có tín thì pháp quyền mới được sáng tỏ. Giúp đỡ người thua kém nghèo hèn, dìu dắt người sa cơ thất thế.
Tuy là việc nhỏ không sánh được với người xưa đã bỏ ngai vàng, lìa cung ngọc, nhưng đó cũng là công đức ích lợi tha nhân.
Lúc no bụng nhớ kẻ đói ở chung quanh mình, khi lành lặn ấm áp nên nhìn người đói rách lang thang,chia cơm xẻ áo, không tích trử, đó là hạnh Bồ Tát tại thế.
Tuy việc nhỏ mà nên Ðạo, đừng chê nhỏ mà không làm.
Lợi danh lớn mà mang tiếng ác nhân thì nên tránh.
Trong thời Hạ-nguơn Mạt-kiếp, mỗi người Thiên ân, mỗi vị tín hữu đều có sứ mạng tận độ quần sanh,kịp đến kỳ Thánh đức sau Hội Long Hoa và tiến đến chỗ vô sanh bất diệt.
Ai đã làm ? ai đang làm ? và ai sẽ làm ?
Muốn giải quyết vấn đề, trước phải giải quyết tự thân. Thời gian không đợi. Thế phải gìn giữ lấy của cải vốn liếng thiêng liêng đã có nơi mỗi người để thực hiện.
Người hành giả phải luôn luôn sống Ðạo, như cá sống trong nước. Nước cạn thì cá khô. Mất Ðạo thì người vô dụng.
Nhất âm, nhất dương chi vị đạo. Hai chất đục trong trong một dòng nước. Tâm linh và nhân sinh là một thể.
Thế nên, người tu hành phải tu , phải luyện sao cho hình thể không bị lao nhọc vô ích. Thần được minh linh, Thần hình diệu dụng suốt thông thì không có chi mà người không biết không hiểu được. Ðạo rất giản dị.
THI :
Thần hiệp khí trung khí dưỡng hình
Chẳng dùng tạp thuật sẽ trường sanh
Hư tâm là để tâm minh lãng
Dưỡng tánh cốt cho tánh hiệp tình.
Thần tụ Ðơn thành qua bỉ ngạn
Khí ngưng tánh liễu trở Thiên đình
Thâm căn cố đế gầy chơn chủng
Nhập diệu thông huyền hiệp chí linh.
Ngày mai chư hiền đệ trở về Cơ-Quan tiếp tục sứ mạng độ đời hãy giữ lòng thanh tịnh như khi còn ở Tịnh trường.
Việc Ðạo việc đời hãy lấy tâm bình thường mà ứng biến, chẳng nên nhọc tâm lo nghĩ những việc chưa đến để giữ còn bản chất thanh tịnh tự nhiên, chờ được ban ơn.
Trở lại trang chánh

Thư Viện 1 2 3 4 5 |